Biker là một người chạy và chơi xe, chỉ đơn giản là như vậy. Dù có là Biker hay không thì việc hành xử văn minh, chơi có văn hóa vẫn là điều cần phải làm. Vậy tinh thần Biker và văn hóa chơi có gì độc đáo?
Vấn đề nằm ở việc không phải leo lên xe ngồi vít ga là chúng ta trở thành Biker. Trích lời từ một người thợ kỹ thuật phân khối lớn có tâm mà tôi biết:
“Không chỉ biết chạy, mà phải biết và hiểu những thứ cơ bản về xe của mình. Phải hiểu từng con ốc, bánh răng dùng cho việc gì. Phải cảm được sức nặng, độ bốc để biết giới hạn bản thân tới đâu.”
Bởi ngoài làm chủ tốc độ, làm chủ xe, thì còn phải đảm bảo an toàn cho mình và an toàn cho mọi người. Vì vậy nên tìm hiểu cũng như trải nghiệm các dòng xe khác nhau để biết bản thân mình phù hợp với xe gì.
Tuy nhiên không phải nhai nuốt hết những thứ này là sẽ trở thành một Biker chính hiệu, bởi khi chúng ta thể hiện những hành động khó coi thì cả cộng đồng sẽ bị đánh giá. Xe thì có thể một người một xe, nhưng văn hóa là do cộng đồng cùng “lái” nên hãy văn minh – One man one bike, On way we ride.
Hồi mới bắt đầu đua đòi, tôi chẳng bao giờ dám tìm hội này hội kia giao lưu vì sợ bị chê rằng xe nhỏ mà đua đòi. Vì không ra chất, nên suốt một thời gian dài tôi chỉ biết bám theo những hình ảnh mấy tay chơi Gangster hay mấy anh Tây diện suit ở trên mạng. Đi đâu cũng chỉ một mình, thong dong, thư thả để bản thân có thể trải nghiệm thú chơi theo cái cách riêng. Nhưng chính vì không gặp gỡ ai nên tôi tự thu mình lại, không học hỏi hay chia sẻ gì nhiều với ai cả. Chơi cái gì cũng cần có người chơi cùng nó mới vui, mới hứng khởi, và dĩ nhiên cảm giác tự do khi chạy một mình sẽ không bao giờ bằng cảm giác tự do khi chạy cùng những chiến hữu.
Cuộc đời này là một chuyến đi dài, là một cuộc trải nghiệm khám phá chính bản thân. Nhưng khi chuyến đi càng dài, thì con người ta thường đánh mất sự hứng khởi tích cực lúc ban đầu và biến chất trở thành sự hơn thua. Việc có kiến thức, trải nghiệm và những kinh nghiệm được chia sẻ từ các “đồng côn” chỉ nâng cao tỷ lệ an toàn của những chuyến đi chứ không phải để hơn thua. Hãy hiểu đơn giản rằng, xe gì cũng được, tôi chơi với ông là “xe tôi” chơi với “xe của ông”. Không cần một đôi giày da, Denim hạng nhất, cưỡi Harley hay Triumph thì mới đủ tầm. “Manners Maketh Man”- Điều làm nên một tay chơi biker là cách cư xử, chia sẻ.
Với những newbie, khi bắt đầu bước vào cuộc chơi này thì đều sẽ muốn tìm những người cùng sở thích. Chạy xe ngoài đường thì tìm bạn bè ở ngoài đường, beer station, bình dân hơn thì là hàng quán lề đường. Trước khi khoác lên mình bộ suit, thì có phải trước đó chúng ta phải đi qua giai đoạn áo thun quần jeans không? Classic không đến từ vẻ bề ngoài, nó đến từ con người bên trong, đến từ tinh thần Gentleman Ride và đến từ “lửa” đam mê của các chiến hữu. Nếu ai đã từng xem Sons Of Anarchy, cũng sẽ cảm nhận được cái cách Jax Teller đối xử với các anh em. Đối với xe cũng vậy, không quan trọng là các bạn chơi xe gì, mà quan trọng là cách hành xử với những anh em khác. Nếu không chia sẻ đi thì lửa sẽ tắt, mà đi xe không lửa thì – No Fire No Fun.
Chia sẻ một xíu tinh thần về việc Friends With Bike đến đây thôi, để các bạn có thể cởi mở hơn, chúc các bạn một tối cháy phố vui vẻ. Peace!
I’m Nomad